Mục sư Ngô Minh Quang
Kính Thưa Quý Vị & Các Bạn,
Chúng ta đang sống trong thời đại khoa học kỹ thuật tiến bộ vượt bực, với những phát minh kỳ diệu, con người có chương trình du hành đến hỏa tinh, ngành vi-tính tiến bộ vượt thời gian. Trong khi đó đời sống đạo đức của con người chẳng những đã không theo nổi đà văn minh nhân loại mà lại bị thụt lùi, tội ác gia tăng, gia đình gẫy đổ, tình đời đen bạc, nhất là nạn ma túy, rượu chè, bài bạc, tình dục bất chính đã là nan đề chung của các bậc làm cha làm mẹ.
Để ngăn ngừa con em mình thóat khỏi thảm họa: ma túy, rượu chè, bài bạc, đời sống suy đồi. Chúng ta phải thực hiện những điều sau:
- Lưu ý, chăm sóc con em dù phải bỏ bớt công việc làm ăn.
- Cần lưu ý đến sách vỡ, báo chí, âm nhạc của con em đọc và lắng nghe.
- Lọai bỏ những thứ làm hại cho đầu óc non nớt của chúng.
- Cần biết rõ sinh họat ở trường học con em mình và trên hết
- Quý vị hãy quỳ gối cầu nguyện với Chúa là Đấng Tạo Hóa Tối Cao, đồng thời có một hành động tích cực là dạy cho cái mình từ khi còn bập bẹ những tiếng ba ba má má.
Nhìn vào cộng đồng Do Thái khắp nơi trên thế giới chúng ta thấy phần đông họ sống rất thành công, con cái họ rất ngoan hiền nhờ chính sự quan tâm của cha mẹ. Vì cha mẹ chính là vị thầy giáo đầu tiên của chúng. Quyển Thánh Kinh chính là bộ sách giáo khoa đầu đời của chúng. Chính Quyển Thánh Kinh đã giúp con trẻ sống đời đạo đức, hết lòng kính yêu Đấng Tạo Hóa và yêu mến tha nhân. Thánh Kinh truyền các bậc phụ huynh rằng: Hãy dạy cho trẻ thơ con đường nó phải theo. Dầu khi đến gì, chúng cũng không lìa bỏ. (Châm Ngôn 22:6).
Chuyện cổ Đông Phương kể lại có một vị hoàng đế, ngày kia dạo chơi trên con đường đồi núi, đầy sỏi đá, chông gai, chân nhà vua đạp phải một ghim đá nhọn, máu đào tuôn chảy. Nhà vua đau đớn rên rĩ. Sau khi được một quan hầu cận rịt lành vết thương nhà vua ra lệnh rằng “Ta truyền cho khanh hãy sai lính tìm giết tất cả những thú đồng để lấy da trải lên mọi con đường trong vương quốc ta.” Quan hầu cận thưa rằng “Tâu bệ hạ, đây là công tác vô cùng khó thực hiện, chẳng khác nào lấp biển vá trời. Thay vào đó xin bệ hạ cho kẻ hạ thần cho người lấy da thú may cho bệ hạ một đôi giày vừa đẹp, vừa bảo vệ đôi chân ngọc ngà của bệ hạ qua mọi nẻo đường chông gai của đất nước nầy”. Nhà vua thấy có lý, sau đó không lâu ông nhận được một đôi giày bằng da vừa chắc vừa xinh đẹp.
Thưa quý vị! Chúng ta là những bậc làm cho làm mẹ, dù thương con đến đâu, dù lo lắng cho con đến mấy, chúng ta cũng không thể đi theo con trên mọi bước đường! Chúng ta cũng không thể trải thảm nhung phủ khắp con đường đời của con. Nhưng điều cha mẹ có thể làm cho con là đặt tình yêu mình và lòng con, đặt lời giáo huấn Thánh Kinh vào tâm trí con. Trang bị cho con tấm lòng kính sợ Đấng Tạo Hóa, và yêu thương ngừơi đồng lọai. Để mỗi khi cám đỗ đến, con em mình sẽ đắc thắng. Nếu con em mình lỡ sa chân thì cũng nhớ lại tình yêu cha mẹ, và đôi mắt dõi trông của Chúa mà kịp ăn năn quay bứơc.
Chúa Cứu Thế Jêsus kể lại câu chuyện một ngừơi kia có hai con trai. Ngừơi con thứ nói với cha. Thưa cha, xin cho con phần tài sản con đựơc hưỡng. Người con thứ đã quyết định thóat ly gia đình, quyết định xa rời tổ ấm, chạy theo dục vọng của tuổi trẻ, hứa hẹn là sẽ gặp nhiều điều lý thú, ly kỳ! Cậu bỏ mặc cho cha già phải sống trong những chuỗi ngày quạnh hiu, cha cậu phải khóc thầm trong đêm vắng, vì bao tình thương cha đã dành cho cậu. Nơi bàn ăn có 3 chiếc ghế, nay chỉ còn có hai người ngồi.
Câu chuyện ở đây không nói ngừơi cha tìm cách ngăn con lại! Dẫu cha thương con đến đâu cha cũng gạt nước mắt để cho con dứt tình ra đi! Vì tôn trọng sự tự do của con, cha đã không dùng uy quyền ép buộc con phải sống mãi với mình!
Ít ngày sau, người con út tóm thu hết tài sản mình, đi đến xứ xa lạ, ở đó, sống phóng đãng, phung phí tài sản mình. Có nhiều bầu bạn, mỹ nhân chạy theo. Cậu nói gì họ cũng nghe, bảo gì họ cũng làm. Thật đúng như ca dao nước ta: “Vai mang túi bạc kè kè, nói bậy nói bạ, chúng nghe rầm rầm.”
Thời gian trôi qua số bạc cạn dần, đến một ngày kia cậu nhận ra rằng mình đã không còn một xu dính túi. Bầu bạn cũng không còn! “Còn tiền còn bạn, còn đệ tử, hết tiền, hết bạc hết ông tôi!” Khốn nỗi trong lúc đó trong xứ đó có nạn đói khủng khiếp. Cậu lâm và tình trạng túng thiếu, phải ở đợ cho một ngừơi bản xứ, làm nghề chăn heo. Bụng đói như cào, cậu ao ước vỏ đậu heo ăn cho đỡ dạ, nhưng chẳng ai cho.
Lúc bấy giờ cậu nghĩ lại thấy mình còn thua cả loài vật! Cậu nhớ lại lúc mới đến thành phố nầy, ăn xung mặc sướng, kẻ hầu người hạ, nay quần áo tả tơi, bụng đói lòng đau, sống giữa chuồng heo, giữa mùi hôi tanh của phân heo. Lúc ấy hình ảnh nhân từ của cha hiện ra. Cha mình hết mực thương yêu mình, cha cũng sống tử tế với mọi người. Trong nhà cha ngay cả người ăn kẻ ở cũng ăn ngon mặc đẹp. Trong khi mình ở đây lại chết đói. Qua sự suy nghĩ nầy cậu đã tỉnh ngộ. Cậu tự trách mình rằng: Tại nhà cha ta, biết bao ngừơi đựơc ăn uống dư dật, mà ta đây phải chết đói!
Thưa Qúy Vị thính giả. Nhân vật trong câu chuyện Chúa kể rất có thể vì quá đói khổ đã quên hết nhiều điều, nhưng điều anh ta không quên đựơc là tình thương của cha. Cha cậu đã yêu cậu, yêu tất cả mọi ngừơi dầu là những ngừơi làm thuê làm mướn trong nhà. Cho nên cậu đã có một quyết định là quay về với cha, xin đựơc cha tiếp nhận như một ngừơi làm công, vì dù làm đầy tớ cho cha cũng còn sướng hơn là làm cho ông chủ trại heo ác độc nầy! Rồi cậu quyết định trở về! Sau một đọan đường dài trở về nhà cha, cậu Út không ngờ rằng cha mình đang đứng ngòai cửa đợi chờ mình.
Trong khi đó, cha cậu tại nhà, kể từ ngày cậu thóat ly gia đình. không đêm nào cha ngủ cho yên giấc, chiếc gối đầu của cha đã đẫm ướt những giọt lệ nhớ thương cậu. Rồi ngày qua ngày, mỗi bình minh đến, cha cậu bứơc ra cửa ngóng, với ước mơ rằng, bóng dáng thân thương của đứa con yêu sẽ xuất hiện từ phía chân trời… Rồi một ngày kia ngừơi lòng cha tràn ngập niềm vui vì bóng dáng đứa con hư đã trở về. Cha đã quên hết mọi lỗi lầm con, chay thật nhanh ra, ông chầm lấy con, hôn con với những nụ hôn tha thứ, nồng ấm của tình phụ tử. Ngừơi cha đã mở tiệc ăn mừng, ông bảo gia nhân: Mau bắt bò con mập làm thịt, chúng ta hãy ăn mừng, vì con ta đã chết bây giờ còn sống, đã mất mà bây giờ tìm đựơc.
Thưa quý vị và các bạn, tôi tin rằng ngừơi con trai hoang đàng trong câu chuyện nầy sẽ vô cùng ngạc nhiên vì không ngờ cha mình lại đối với mình bằng cả tình yêu rộng lớn như thế! Mình vốn là đứa con bất hiếu, hư hỏng, phá của, không ra chi, kẻ vô tâm, mà sau khi hối lỗi quay về lại đựơc cha đón mừng như thế.
Nhân lọai ngày nay cũng thế, đã xa cách Đấng Tạo Hóa mình. Thánh Kinh cho biết lòai người đã không nhìn biết Đấng Tạo Hóa. Dù biết Thượng Đế nhưng họ chẳng tôn vinh hay tri ân Ngài. Họ suy tư trong vòng lẩn quẩn, tâm hồn bị sa lầy trong bóng tối. 22 Lòai người tự nhận là khôn ngoan nhưng hoá ra mê muội. 23 Thay vì thờ phượng Thượng Đế vinh quang hằng sống, họ tôn thờ thần tượng con người phù du do con người làm nên, hậu quả là con người gánh lấy mọi khổ đau, sau cùng chết mất trong tội lỗi.
Nhưng đang khi con người bó tay tuyệt vọng, Chúa Cứu Thế Jêsus đến đúng lúc để chết thế tội cho loài ngừơi. Chúa Jêsus phán: “Vì Thượng Đế yêu thương đến gian đến nỗi đã ban Con Một của Ngài, là Chúa Cứu Thế Jêsus hầu cho hễ ai tin Ngài, không bị hư vong nhưng đựơc sự sống vĩnh phúc“. Bảy thế kỷ trứơc khi Cứu Thế Jêsus giáng thế Nhà tiên tri Ê sai đã báo trứơc rằng: 1 Có bao nhiêu người tin lời Chúa? Ai chịu nghe tin mừng chúng tôi loan báo? Chúa sẽ tiết lộ quyền năng cứu độ cho ai? 2 Trước mặt Đấng Tạo Hóa, Ngài lớn lên như cây non nứt lộc từ gốc rễ mọc trong lòng đất khô hạn. Ngài chẳng có thân hình đẹp đẽ. Chúng ta nhìn ngắm, thấy Ngài không có gì hấp dẫn. 3 Ngài bị loài người khinh dể, khước từ; từng trải sự buồn bực, biết sự đau ốm. Chúng ta thấy Ngài liền ngoảnh mặt, bĩu môi, khinh miệt, không thèm đếm xỉa. 4 Tuy nhiên, Ngài đã gánh nỗi buồn bực và chịu cảnh đau thương thay chúng ta. Thế mà chúng ta tưởng lầm Ngài bị Thượng Đế đánh đập và trừng phạt. 5Thật ra, vì chúng ta phạm tội, Ngài chịu thương tích đầy mình; vì chúng ta gian ác, Ngài chịu vết đâm chí mạng. Nhưng nhờ Ngài chịu hình phạt, chúng ta được bình an; nhờ Ngài chịu đòn vọt, chúng ta được chữa lành. 6 Tất cả nhân loại chúng ta giống như đàn chiên lạc lối; mỗi người tẻ tách đường ngay, chọn riêng một nẻo đường cong quẹo. Thế mà Thượng Đế lại để cho Ngài gánh tất cả tội ác của loài người.
Thưa Quý Vị & Các Bạn, Thượng Đế đang chờ đợi quý vị trở về với Ngài. Thương Đế đang tha thiết kêu gọi Quý vị tiếp nhận sự sống vĩnh phúc qua Con Ngài là Chúa Cứu Thế Jêsus.
Kính Chào Quý Vị & Các Bạn.
Xin xem những bài đọc khác