Kinh Thánh – Phúc Âm Lưu-ca & Mã-thi
Kính thưa quý thính giả,
Trong mùa Giáng Sinh 2006 này Phát Thanh Hy Vọng xin kính mời quý thính giả theo dõi những sự kiện lịch sử liên quan với sự ra đời của Chúa Cứu Thế Giê-su qua ký thuật của hai sách Tin Lành Mã-thi và Lưu-ca theo bản dịch mới cùng với phần diễn đọc của các anh chị em Hội Thánh Springvale, Melbourne, Úc Châu. Ước mong mỗi chúng ta khi nghe những sự kiện này đều cảm nhận được tình yêu vô biên mà Đức Chúa Trời dành cho mỗi con người chúng ta. “Thánh Vương Lâm Phàm” là tựa đề cho những phần sách mà chúng tôi xin mạn phép đặt tên và tuyên đọc sau đây.
Phúc Âm Lưu-ca
Bạn Thiên-phong thân kính,
Trước đây đã có nhiều người ghi chép cuộc đời và chức vụ Chúa Cứu Thế Giê-xu, theo lời tường thuật của các môn đệ đầu tiên và của nhiều nhân chứng. Do đó, tôi đã sưu tầm, kiểm chứng tất cả sử liệu và viết lại theo thứ tự để kính gửi anh xem. Ước mong công trình khảo cứu này chứng tỏ những điều anh đã học hỏi là chính xác.
Thời vua Hê-rốt cai trị xứ Giu-đê, thầy tế lễ Xa-cha-ri, thuộc ban A-bi-gia, lo việc tế lễ trong Đền Thờ. Vợ là Ê-li-sa-bét cũng thuộc dòng họ tế lễ. Ông bà là người công chính trước mặt Thượng Đế, vâng giữ trọn vẹn điều răn, luật lệ của Ngài. Cả hai đều cao tuổi nhưng vẫn chưa sinh được mụn con nào.
Một hôm, Xa-cha-ri vào Đền Thờ lo việc tế lễ theo phiên thứ. Ông bắt thăm nhằm phần việc dâng hương cho Chúa trong Đền Thờ. Lúc ông dâng hương, dân chúng cầu nguyện ngoài sân. Thình lình, một thiên sứ của Chúa xuất hiện, đứng bên phải bàn thờ dâng hương. Xa-cha-ri nhìn thấy, giật mình hoảng sợ.
Thiên sứ nói: “Xa-cha-ri, đừng sợ! Tôi đến báo tin Thượng Đế đã nghe lời ông cầu nguyện. Ê-li-sa-bét, vợ ông sẽ sinh con trai, hãy đặt tên nó là Giăng. Nó sẽ là niềm vui lớn cho ông bà: nhiều người cũng sẽ hân hoan khi nó ra đời. Đứa trẻ sẽ được Thượng Đế trọng dụng; nó không bao giờ uống rượu nhưng được đầy dẫy Thánh Linh từ khi còn trong lòng mẹ. Nó sẽ dìu dắt nhiều người Y-sơ-ra-ên trở về với Chúa là Thượng Đế của họ. Đứa trẻ sẽ có tinh thần và khí lực dũng mãnh như tiên tri Ê-li thời xưa. Nó sẽ dọn đường cho Chúa Cứu Thế, chuẩn bị nhân dân sẵn sàng đón tiếp Ngài. Nó sẽ hòa giải cha với con, làm cho kẻ bội nghịch trở nên khôn ngoan như người công chính.”
Xa-cha-ri nghi ngờ: “Việc đó làm sao thực hiện được? Vì tôi đã già, vợ tôi cũng đã cao tuổi lắm rồi!”
Thiên sứ đáp: “Tôi là Gáp-ri-ên, thường đứng trước mặt Thượng Đế. Chính Ngài sai tôi đến báo tin mừng cho ông. Ông không tin lời tôi, nên sẽ bị câm cho đến khi đứa trẻ ra đời. Nhưng lời tôi nói, đến đúng kỳ sẽ thành sự thật.”
Dân chúng đứng bên ngoài chờ Xa-cha-ri, ngạc nhiên vì ông ở quá lâu trong Đền Thờ. Lúc trở ra, Xa-cha-ri không nói được, phải dùng tay ra dấu, nên họ biết ông vừa thấy khải tượng trong Đền Thờ. Khi mãn phiên phục vụ, Xa-cha-ri về nhà. Sau đó, Ê-li-sa-bét có thai, sống ẩn dật trong năm tháng. Bà tự nhủ: “Chúa thật nhân từ, Ngài đã xóa bỏ sự nhục nhã cho ta rồi!”
Qua tháng sáu, Thượng Đế sai thiên sứ Gáp-ri-ên vào thành Na-xa-rét, xứ Ga-li-lê, đến thăm Ma-ri là một trinh nữ đã hứa hôn với Giô-sép, thuộc dòng vua Đa-vít.
Thiên sứ nói: “Chào cô, người được ân của Chúa! Chúa ở với cô!”
Ma-ri bối rối, tự hỏi lời chào ấy có nghĩa gì. Thiên sứ giải thích: “Đừng sợ, vì Thượng Đế đã ban đặc ân cho cô. Cô sắp có thai, sinh con trai, và đặt tên là Giê-xu. Con trai đó rất cao quý, sẽ được xưng là Con Thượng Đế. Thượng Đế sẽ ban cho Ngài ngôi vua của Đa-vít. Ngài sẽ cai trị dân Y-sơ-ra-ên mãi mãi; nước Ngài tồn tại đời đời.”
Ma-ri ngạc nhiên: “Tôi còn là con gái, làm sao có con được?”
Thiên sứ đáp: “Thánh Linh sẽ giáng trên cô, quyền năng Thượng Đế sẽ bao phủ cô, cho nên Con Thánh sinh ra sẽ được gọi là Con Thượng Đế. Như trường hợp Ê-li-sa-bét dì của cô là người đã già, quá tuổi sinh nở, mà cũng có thai được sáu tháng rồi. Vì chẳng có việc gì Thượng Đế không làm được.”
Ma-ri thưa: “Tôi là tôi tớ Chúa, sẵn sàng vâng theo ý muốn Chúa. Xin Chúa thực hiện mọi điều ông nói!”
Sau đó thiên sứ lìa Ma-ri.
Mấy ngày sau, Ma-ri vội vã lên đường, đến một thành phố miền đồi núi xứ Giu-đê, vào nhà Xa-cha-ri thăm Ê-li-sa-bét. Vừa nghe Ma-ri chào, thai trong bụng Ê-li-sa-bét liền nhảy mừng, Ê-li-sa-bét được đầy dẫy Thánh Linh, nói lớn với Ma-ri: “Cô là người hạnh phúc nhất trong giới phụ nữ! Thai trong lòng cô là phúc hạnh lớn lao! Thật vinh dự cho tôi vì được mẹ Chúa tôi đến thăm! Vừa nghe cô chào hỏi, thai trong bụng tôi đã nhảy mừng. Thượng Đế ban phúc cho cô, vì cô tin lời Ngài hứa sẽ thành sự thật.”
Ma-ri đáp: “Tâm hồn tôi ca ngợi Chúa. Tâm linh tôi hân hoan vì Thượng Đế là Cứu Chúa tôi. Chúa đã lưu ý đến nô tỳ hèn mọn của Ngài, và từ nay, mọi thế hệ sẽ khen tôi là người được phúc. Đấng Toàn năng đã làm những việc lớn cho tôi. Danh Ngài là Thánh. Ngài thương xót người kính sợ Ngài từ đời này sang đời khác. Khi cánh tay Ngài đưa ra thể hiện quyền năng, mưu trí kẻ kiêu ngạo liền tan biến. Ngài truất phế các vua chúa xuống, và cất nhắc kẻ thấp hèn lên. Ngài cho người đói được no nê, và đuổi kẻ giàu về tay không. Ngài nhớ lại sự thương xót, nên cứu giúp Y-sơ-ra-ên, đầy tớ Ngài. Vì Ngài có hứa với Áp-ra-ham và cả dòng dõi người: Ngài sẽ thương xót họ mãi mãi.”
Ma-ri ở lại với Ê-li-sa-bét độ ba tháng rồi trở về nhà.
Đến ngày mãn nguyệt, Ê-li-sa-bét sinh được một con trai. Bà con láng giềng đều hoan hỉ khi nghe tin Chúa thương xót bà cách đặc biệt. Được tám ngày, họ đến làm lễ cắt bì cho đứa bé. Và định đặt tên nó là Xa-cha-ri, theo tên cha, nhưng mẹ đứa bé quả quyết: “Không! Tên nó là Giăng!”
Họ nói: “Họ hàng ta đâu có ai mang tên đó?”
Rồi ra dấu hỏi Xa-cha-ri muốn đặt tên gì cho đứa bé? Ông sai lấy bảng viết: “Tên nó là Giăng!” Mọi người đều kinh ngạc. Ngay lúc ấy, Xa-cha-ri nói được, và ca ngợi Thượng Đế.Hàng xóm láng giềng đều kinh sợ, đồn việc ấy khắp miền đồi núi xứ Giu-đê. Mọi người nghe chuyện đều ngẫm nghĩ: “Không biết tương lai đứa bé sẽ ra sao? Vì rõ ràng tay Chúa phù hộ nó.”
Xa-cha-ri được đầy dẫy Thánh Linh, liền nói tiên tri:
“Ca ngợi Chúa là Chân Thần của Y-sơ-ra-ên! Vì Ngài đã thăm viếng và cứu chuộc dân Ngài. Ngài sai Chúa Cứu Thế đến với chúng tôi, sinh ra trong dòng họ Đa-vít, đầy tớ Ngài, đúng theo lời hứa của Ngài qua môi miệng các tiên tri thánh ngày xưa. Ngài sẽ giải cứu chúng tôi khỏi kẻ thù nghịch và người ghen ghét chúng tôi. Ngài bày tỏ lòng thương xót tổ phụ chúng tôi, nhớ lại giao ước thánh của Ngài với Áp-ra-ham, giải thoát chúng tôi khỏi kẻ thù nghịch, cho chúng tôi được mạnh dạn phụng sự Thượng Đế, và mãi mãi sống thánh thiện, công chính trước mặt Ngài. Còn Giăng, con sẽ được xưng là tiên tri của Thượng Đế Chí Cao, vì con sẽ đi trước mặt Chúa Cứu Thế, dọn đường cho Ngài, chỉ cho dân Ngài biết con đường cứu rỗi nhờ sự tha tội, do ân khoan hồng của Thượng Đế. Vì ánh bình minh sắp chiếu trên chúng ta, soi sáng người ngồi trong cõi tối tăm và dưới bóng tử vong, dìu dắt chúng ta vào nẻo an lành.”
Cậu bé lớn lên, có ý chí mạnh mẽ, sống trong đồng hoang cho đến khi công khai tỏ mình cho nhân dân.
Phúc Âm Mã-thi
Sự giáng sinh của Chúa Cứu Thế Giê-xu diễn tiến như sau: Cô Ma-ri đã đính hôn với Giô-sép, nhưng khi còn là trinh nữ, cô chịu thai do Thánh Linh. Giô-sép, vị hôn phu của Ma-ri là người ngay thẳng, quyết định kín đáo từ hôn, vì không nỡ để cô bị sỉ nhục công khai.
Đang suy tính việc ấy, Giô-sép bỗng thấy một thiên sứ đến báo mộng: “Giô-sép, con cháu Đa-vít! Đừng ngại cưới Ma-ri làm vợ! Vì cô ấy chịu thai do Thánh Linh. Ma-ri sẽ sinh con trai; hãy đặt tên là Giê-xu vì Ngài sẽ cứu dân Ngài khỏi xiềng xích tội lỗi.”
Việc xảy ra đúng như lời Thượng Đế đã bảo các nhà tiên tri loan báo:
“Này, một trinh nữ sẽ chịu thai,
Và sinh hạ một Con trai,
Đặt tên Em-ma-nu-ên
(Thượng Đế ở với chúng ta).”
Giô-sép tỉnh dậy, liền theo lời thiên sứ dặn, cưới vợ về nhà nhưng vợ chồng không ăn ở với nhau cho đến khi Ma-ri sinh con, đặt tên là Giê-xu.
Phúc Âm Lưu-ca
Thời đó, Hoàng đế La-mã Âu-gút-tơ ra lệnh kiểm tra dân số khắp đế quốc. Đây là cuộc kiểm tra đầu tiên, được thực hiện thời Qui-ri-ni làm tổng trấn xứ Sy-ri. Mọi người đều phải về quê đăng ký.
Vì Giô-sép thuộc dòng họ Đa-vít, nên phải từ thành Na-xa-rét xứ Ga-li-lê, về làng Bê-liêm xứ Giu-đê, quê hương vua Đa-vít, đăng ký cho mình và cô Ma-ri, vị hôn thê đang có thai.Về đến Bê-liêm, Ma-ri tới ngày sinh nở. Cô sinh con trai đầu lòng, lấy khăn bọc lại, đặt trong máng cỏ, vì nhà quán không còn chỗ trọ.
Tại miền đó, có mấy bác chăn chiên đang ở ngoài đồng, thức đêm canh giữ bầy chiên. Thình lình, một thiên sứ của Chúa hiện ra, hào quang Chúa chói lòa khắp nơi. Họ vô cùng kinh hãi, nhưng thiên sứ liền trấn an: “Đừng sợ, tôi đến báo cho các anh một tin mừng. Tin này sẽ đem lại niềm vui lớn cho mọi người. Đêm nay, Chúa Cứu Thế, Đấng Cứu Tinh của nhân loại đã ra đời tại thành phố của Đa-vít. Các anh sẽ nhận ra Ngài khi gặp một em bé quấn khăn nằm trong máng cỏ.”
Thình lình, vô số các thiên sứ hiện ra, hợp với thiên sứ ấy ca ngợi Thượng Đế:
“Vinh quang Chúa phủ tận trời,
Bình an dưới đất cho người được ơn!”
Khi các thiên sứ lên trời, các bác chăn chiên bảo nhau: “Chúng ta hãy tới làng Bê-liêm xem chuyện lạ Chúa vừa cho biết!”
Họ vội vã đến nơi, gặp Ma-ri, Giô-sép, và thấy Con Trẻ đang nằm trong máng cỏ. Họ liền thuật lại việc vừa xảy ra và những lời thiên sứ nói về Con Trẻ. Mọi người nghe đều ngạc nhiên; riêng Ma-ri ghi nhớ từng chi tiết và suy nghiệm trong lòng. Các bác chăn chiên trở về, ca tụng Thượng Đế về những điều nghe thấy, đúng như lời thiên sứ nói.
Phúc Âm Mã-thi
Chúa Giê-xu giáng sinh tại làng Bê-liêm xứ Giu-đê vào đời vua Hê-rốt. Lúc ấy, có mấy nhà bác học từ Đông phương đến thủ đô Giê-ru-sa-lem tìm hỏi: “Vua dân Do-thái mới ra đời hiện ở đâu? Chúng tôi đã thấy ngôi sao Ngài bên Đông phương nên tìm đến thờ phượng Ngài.”
Được tin ấy, vua Hê-rốt rất lo ngại; dân chúng thủ đô cũng xôn xao. Vua liền triệu tập các nhà lãnh đạo Do-thái vào triều chất vấn: “Các tiên tri thời xưa có nói Chúa Cứu Thế sẽ sinh tại đâu không?”
Họ đáp: “Muôn tâu, tại làng Bê-liêm xứ Giu-đê vì có nhà tiên tri đã viết:
Bê-liêm tại xứ Giu-đê không còn là một làng quê tầm thường.
Đã thành trú quán Thiên Vương,
là Người chăn giữ, dẫn đường dân Ta.”
Vua Hê-rốt gọi riêng các nhà bác học, hỏi cho biết đích xác ngày giờ họ nhìn thấy ngôi sao xuất hiện. Rồi vua sai họ đến Bê-liêm và căn dặn: “Các ngươi cứ đến đó tìm Ấu Chúa. Khi nào tìm được, nhớ trở về đây báo cáo, để ta cũng đến thờ phượng Ngài.”
Các nhà bác học tiếp tục lên đường. Ngôi sao họ đã thấy bên Đông phương lại mọc lên sáng rực, hướng dẫn họ đến tận nơi Con Trẻ ở. Thấy lại ngôi sao, họ mừng rỡ vô cùng.Vào đến nhà, thấy Con Trẻ và mẹ Ngài, các nhà bác học liền quỳ xuống thờ lạy Ngài, rồi dâng hiến vàng, trầm hương và nhựa thơm. Thượng Đế bảo họ không được trở lại gặp vua Hê-rốt, nên họ đi đường khác về quê hương.
Sau đó, một thiên sứ báo mộng cho Giô-sép: “Thức dậy, đem Con Trẻ và mẹ Ngài lánh qua Ai-cập! Đợi khi nào tôi báo tin sẽ trở về, vì Hê-rốt đang tìm giết Con Trẻ!”
Giô-sép vùng dậy, giữa đêm bế Con Trẻ và dìu mẹ Ngài sang Ai-cập, rồi ngụ tại đó cho đến ngày Hê-rốt qua đời. Việc xảy ra đúng như lời tiên tri:
“Ta đã gọi Con Ta ra khỏi Ai-cập.”
Khi biết mình đã bị các nhà bác học đánh lừa, Hê-rốt vô cùng giận dữ. Vua ra lệnh giết tất cả các con trai tại Bê-liêm và vùng phụ cận, từ hai tuổi trở lại (vì theo lời khai của các nhà bác học, ngôi sao ấy xuất hiện đã hai năm) Việc xảy ra đúng như lời nhà tiên tri Giê-rê-mi:
“Ra-ma phát tiếng kêu la đau buồn,
Tiếng Ra-chên than khóc đàn con,
Đau thương xé nát lòng mẹ góa,
Chẳng bao giờ tìm được khuây khỏa,
Vì chúng đã khuất bóng nghìn thu!”
Khi Hê-rốt qua đời, một thiên sứ báo mộng cho Giô-sép tại Ai-cập. “Hãy đem Con Trẻ và mẹ Ngài về quê hương, vì những người tìm giết Con Trẻ đã chết.”
Giô-sép liền đưa Con Trẻ và mẹ Ngài về Y-sơ-ra-ên. Nghe tin A-khê-lâu, con Hê-rốt lên ngai làm vua xứ Giu-đê, Giô-sép lo ngại không dám về đó. Được Chúa chỉ dẫn trong mộng, Giô-sép lên xứ Ga-li-lê, ở tại thành Na-xa-rét. Mọi việc diễn tiến đúng như lời tiên tri trong Thánh kinh:
“Ngài sẽ được gọi là người Na-xa-rét.”
Xin xem những bài đọc khác